Phạm nhân Hà Văn Tình (SN 1991, quê xã Bảo Lâm, huyện Cao Lộc, tỉnh Lạng Sơn) hiện đang thụ án 15 năm tù về tội “Giết người” tại Trại giam Ngọc Lý (Bắc Giang) trông hiền lành, cục mịch đúng “chất” của một chàng trai người dân tộc thiểu số ở một thôn bản heo hút vùng biên. Ít ai ngờ Tình chính là kẻ gây ra tội ác tày trời sát hại cha đẻ 4 năm về trước.
Phạm nhân Hà Văn Tình (SN 1991, quê xã Bảo Lâm, huyện Cao Lộc, tỉnh Lạng Sơn) hiện đang thụ án 15 năm tù về tội “Giết người” tại Trại giam Ngọc Lý (Bắc Giang) trông hiền lành, cục mịch đúng “chất” của một chàng trai người dân tộc thiểu số ở một thôn bản heo hút vùng biên. Ít ai ngờ Tình chính là kẻ gây ra tội ác tày trời sát hại cha đẻ 4 năm về trước.
Tuổi thơ đau khổ
Hà Văn Tình là con trai lớn trong một gia đình dân tộc Nùng ở bản Nà Ke (xã Bảo Lâm, huyện Cao Lộc, tỉnh Lạng Sơn). Nhà nghèo, đông em nên Tình phải bỏ học khi mới lên lớp 2 trường làng để ở nhà trông em, làm việc vặt giúp cha mẹ trong những ngày cha mẹ đi nương, đi rừng vắng nhà.
Khi chưa đầy chục tuổi đầu, cậu bé Tình gầy quắt, đen nhẻm đã thành thạo những công việc của một thanh niên như phát nương, cuốc đồi trồng sắn, cấy lúa, lúc rảnh lên rừng kiếm củi gùi xuống chợ bán lấy tiền đưa mẹ đong gạo. Chịu thương chịu khó như vậy nhưng Tình vẫn thường xuyên bị cha đẻ là ông Hà Văn Nhu đánh đòn.
Người cha nát rượu, lại cờ bạc nên mỗi lần thua bạc, say rượu về nhà lại giã cho mẹ con Tình những trận đòn thừa sống thiếu chết. Ông Nhu luôn cho rằng mấy mẹ con Tình là gánh nặng khiến cho cuộc đời ông cơ cực. Hận cha nhưng thương mẹ nên Tình phải cắn răng cam chịu. Chính cuộc sống địa ngục đó đã biến Tình từ một đứa trẻ ngây thơ, ngoan ngoãn thành đứa lầm lì, cục cằn.
Phạm nhân Hà Văn Tình.
Tuổi trẻ đắng cay
Vào năm chưa đầy 16 tuổi, Tình đã bị gia đình mai mối và ép cưới một cô gái người bản bên là Nguyễn Thị Hiền (15 tuổi, ở thôn Pò Cuổi, xã Thành Hòa, huyện Văn Lãng, tỉnh Lạng Sơn). Gã trai lộc ngộc hồi đó chỉ biết ham chơi, hoàn toàn chưa nghĩ gì đến chuyện yêu đương trai gái chứ nói gì đến vợ con. Nhưng Tình lại sợ không dám trái lời cha vì ông Nhu muốn cưới vợ cho con để nhà có thêm người lao động.
Từ ngày bị cha ép cưới vợ, Tình càng ghét cha hơn. Chán cuộc sống hôn nhân tù túng, Tình theo lũ bạn đi uống rượu say rồi bỏ nhà lang thang qua đêm. Đến khi trở về nhà, Tình vẫn say khướt. Và rượu cũng chính là nguyên nhân khiến gã trai chưa tròn 17 tuổi thành tội phạm.
Đêm 8/9/2007, Tình đi uống rượu say khướt thâu đêm nên sáng hôm sau cậu trai này vẫn ngủ li bì không dậy nổi. Vì vậy, Tình bị cha lớn tiếng chửi rủa về cái thói ham ăn, lười làm. Chửi con xong, ông Nhu lấy xe đi lên thành phố mua lợn giống về nuôi. Khoảng 8h sáng, Tình tỉnh dậy, ăn cơm xong và tiếp tục đi sang quán nước gần nhà thì gặp hai người bạn là Vi Văn Bảo và Lăng Văn Phán đang uống rượu tại đây nên hai người mời Tình ngồi uống cùng.
Lúc đó, Bảo có rủ Tình đi vào miền Nam làm gỗ. Do cũng muốn đi làm kiếm thêm thu nhập nhưng nghĩ phải xin phép cha sau đó mới quyết định nên Tình đã hẹn sẽ trả lời sau. Khi cả ba uống đến mức ngà ngà say thì Bảo và Phán về nhà Tình bật đầu đĩa xem phim, nghe nhạc và đợi cha Tình về xin phép luôn thể.
Chiều hôm đó, ông Nhu đi chợ về đến nhà nghe thấy bà Vệ nói về chuyện Tình muốn đi miền Nam làm ăn. Ông Nhu không nói không rằng đi vào trong nhà thì thấy Tình cùng mấy bạn đang nằm dài xem một đĩa nhạc có hình ảnh khá “mát mẻ”. Nóng mắt, ông Nhu lao vào tắt đầu đĩa và lấy những đồ đạc gần đó đập phá, rồi lớn tiếng chửi mắng Tình vì không chịu tu tỉnh làm ăn mà chỉ đua đòi, phá phách.
Ông Nhu còn lấy cái đĩa nhạc trong đầu đĩa ra và bẻ đôi, quẳng đi. Bị cha xúc phạm trước mặt bạn, Tình không kìm nén được đã chạy vào trong bếp lấy con dao rựa dài khoảng 50cm. Đúng lúc đó, ông Nhu đi từ ngoài vào trong bếp rửa tay nên Tình đã vung dao chém cha... Nghe thấy tiếng động lớn, bà Vệ hoảng hồn chạy vào thì đã thấy ông Nhu nằm gục tại nền bếp. Thấy vậy, bà hô hoán mọi người đến ứng cứu, tuy nhiên do vết thương quá nặng, ông Nhu đã tử vong sau đó ít phút.
Gây án xong, Tình cởi bộ quần áo đang mặc trên người có dính máu vứt xuống ao, rồi thay quần áo khác và đi đến Đồn biên phòng 53 thuộc Bộ Chỉ huy Bộ đội Biên phòng tỉnh Lạng Sơn đầu thú. Tính đến lúc gây ra tội ác tày trời, Hà Văn Tình vẫn đang ở tuổi chưa thành niên và mới được 16 tuổi, 6 tháng, 5 ngày.
Ăn năn trong muộn màng
Phiên tòa sơ thẩm xét xử bị cáo Hà Văn Tình về tội “Giết người” được TAND tỉnh Lạng Sơn mở vào đầu năm 2008, thu hút hàng trăm người tham dự.
Mờ sáng hôm đó, bà Vệ cùng các con đã dắt díu đợi sẵn ở cổng tòa án để tham dự phiên xử và mong được gặp Tình. Bà mẹ dân tộc gầy nhỏ, đen cóc cáy tham gia tố tụng với tư cách đại diện cho người bị hại xấu số. Cạnh bà là cô con dâu - vợ của bị cáo Tình - cũng còm cõi, gầy nhẳng và ngơ ngác như cái tuổi 15 của cô gái dân tộc lần đầu tiên trong đời được ra khỏi bản làng cũng là phải tới chốn công đường chứng kiến cảnh luật pháp xử tội ác của chồng.
Trình bày trước tòa, bà Vệ cố nén nỗi đau đớn vì chồng chết thảm để tha thiết xin Tòa giảm nhẹ hình phạt cho đứa con lầm đường lạc lối sớm có cơ hội trở về làm lại cuộc đời. Do phạm tội khi chưa thành niên, lại là người dân tộc thiểu số cộng với một số tình tiết giảm nhẹ khác, bị cáo Hà Văn Tình được nhận mức án 15 năm tù.
Về cải tạo tại Trại giam Ngọc Lý của Bộ Công an đóng tại địa bàn tỉnh Bắc Giang, Hà Văn Tình là phạm nhân trẻ nhất nhưng lại gây ra tội ác kinh hoàng nhất. Tại đây, Tình được phân về Đội 15, làm công việc sản xuất mi giả. Câu chuyện cuộc đời Tình khiến ai nghe cũng ớn lạnh và xót thương. Giá như tuổi thơ của Tình không phải là những tháng ngày triền miên gánh chịu bạo hành từ người cha độc đoán, nát rượu thì lớn lên Tình đã không trở thành kẻ cục cằn tàn bạo, gây án trong nóng giận để rồi phải rời xa mẹ già, vợ trẻ vào những năm tháng trẻ trung, đẹp đẽ nhất của cuộc đời mình...
Nguyễn Lê
Theo Người đưa tin