Sự kiện hot
13 năm trước

Hai lần bị bạn cưỡng bức

Cậu ấy không kiềm chế được ham muốn của mình nên đã đẩy tôi xuống giường, rồi lột hết quần áo trên người tôi...

"Cậu ấy không kiềm chế được ham muốn của mình nên đã đẩy tôi xuống giường, rồi lột hết quần áo trên người tôi..", trong một lá thư gửi về tòa sọan, một bạn gái trải lòng

Tôi sinh ra và lớn trên trên một vùng quê nghèo ở miền Bắc và hiện tại, tôi đang là sinh viên năm thứ 4 của một trường Đại học ở Huế. Tôi là một cô gái ít nói và sống khép mình nên bên cạnh cuộc sống của tôi có rất ít bạn bè. Hơn nữa, vì mặc cảm và tự ti về bản thân, gia đình nên tôi không đủ can đảm để mở lòng mình tâm sự với người khác.

Quá khứ có lẽ là những gì buồn nhất mà tôi nhớ đến. Ba tôi là một người đàn ông khá cục cằn và thô lỗ, ông thường xuyên dùng đòn roi để dạy dỗ chị em tôi. Cuộc sống của tôi từ nhỏ cho đến khi vào đại học vẫn thường xuyên nhận được những cái tát thật mạnh của ba tôi vào mặt… và tôi cũng chẳng thể nhớ nổi bao nhiêu lần, tôi bị ông ấy đánh cho chảy cả máu miệng nữa. Có lẽ cũng vì những đòn roi và trận đánh đó đã khiến tôi không còn một chút tình cảm yêu thương nào dành cho ông.

Nếu như ông không thương tôi và đánh đập tôi thường xuyên nhiều như vậy thì có lẽ, đứa con gái yếu đuối này cũng chẳng ghét và hận ông nhiều như thế. Tôi nhớ có lần mẹ tôi ốm nặng không đi chợ được, ông ấy không một lời động viên mẹ mà còn rủa mẹ tôi chết đi. Ký ức trong tôi về người ba là sợ hãi những bữa cơm có mặt ông ấy. Cũng vì một lẽ, ông đi làm vài ba tháng mới về nhà… nhưng hễ gặp mặt mẹ con tôi, ông lại đánh đập, mắng chửi thậm tệ. Còn những lần chỉ có 3 mẹ con tôi ở nhà thì chúng tôi mới cảm nhận được đó mới chính là gia đình thật sự, có sự yêu thương, đùm bọc lẫn nhau.

Cũng từ hình ảnh về người cha tệ bạc của mình nên tôi rất ghét con trai và thường xuyên tránh mặt những người theo đuổi mình. Tôi cố gắng dành tất cả mọi thời gian cho việc học và tôi đã cố gắng để đỗ đại học, kèm theo những phần học bổng cho sinh viên giỏi.

Tôi muốn lo cho mẹ tôi có được cuộc sống sung túc về sau nên ngoài giờ học, tôi tranh thủ đi làm thêm để kiếm tiền trang trải cuộc sống và tiết kiệm chút ít gửi về cho mẹ. Cứ mỗi lần bạn bè trong này hỏi về gia đình, tôi lại im lặng và không bao giờ dám chia sẻ cuộc sống không mấy hạnh phúc của mình.

Kể từ khi học đại học, tôi có rất nhiều chàng trai theo đuổi… nhưng đáp lại những tấm chân tình của họ là sự hắt hủi, xua đuổi của tôi. Không những thế, tôi còn dành cho họ những lời lẽ tàn nhẫn nhất… và tôi cảm thấy hả dạ vì mình có thể mắng lại họ, cũng như trước đây tôi đã từng bị ba tôi mắng.

Đến năm thứ 3 đại học thì tôi gặp lại cậu bạn thân từ thuở cấp 3 của mình và hiện tại, cậu ấy đang học ở Hà Nội. Dù khoảng cách địa lý xa xôi nhưng chẳng hiểu sao tình cảm hai đứa dành cho nhau lại mãnh liệt như thế! Cậu ấy rất thương yêu tôi và tôi cũng cảm nhận được sự chân tình của cậu ấy dành cho mình. Tôi thấy cậu ấy là chàng trai khác hẳn với những gì tôi nghĩ về đàn ông, với những tính xấu như của người ba của tôi.

Những vết thương lòng quá lớn khiến tôi cảm thấy thù hận hai người đàn ông đó (Ảnh minh họa)

Có những lần đi chơi chỉ có 2 đứa với nhau, cậu ấy đã chủ động cầm tay và hôn tôi. Lúc đầu tôi rất sợ hãi những tôi càng sợ, cậu ấy càng ôm tôi vào lòng thật chặt và nói, “Anh sẽ không bao giờ bỏ em ra đâu, không bao giờ anh để mất em”.

Thế rồi một lần tôi đến phòng của cậu ấy chơi và khi đó, chỉ có hai đứa trong phòng với nhau, cậu ấy không kiềm chế được nên đã đẩy tôi xuống giường, lột hết quần áo trên người tôi ra. Tôi hoảng loạn đẩy cậu ấy ra và kêu khóc… nhưng dường như cậu ấy không thể kiềm chế được ham muốn của bản thân nên đã làm chuyện ấy với tôi.

Tôi không nhớ nổi điều gì xảy ra với mình nữa, chỉ thấy lúc ấy, máu từ vùng kín của tôi chảy ra và cậu ấy đã dùng áo của mình lau đi. Hôm đó, tôi đã mắng mỏ cậu ấy là “đồ độc ác và mất nhân tính”. Nhưng đáp lại phản ứng dữ dội của tôi, cậu ấy ôm chặt tôi vào lòng khóc nức nở và nói, “Anh không cố ý đâu em! Giờ đây em đã là vợ của anh rồi và em chấp nhận làm vợ yêu của anh nhé!”… Khi đó tôi thật sự hoảng loạn và không còn nhớ nổi những cảm xúc của mình lúc ấy nữa.

Tôi hận cậu ấy lắm vì chính cậu ta đã cướp đi niềm tin và cuộc sống vui vẻ của tôi. Sau bao nhiêu ngày không gặp nhau, tôi thấy cậu ấy gầy đi rất nhiều… nhưng những sự thay đổi của cậu ấy không khiến lòng tôi phải bận tâm suy nghĩ. Dường như tôi đã không còn một chút tình cảm yêu thương nào dành cho cậu ấy nữa.

Khi vào Huế tiếp tục việc học của mình, tôi đã gặp một anh bạn đồng hương cùng quê tại đây. Anh ta hơn tôi 2 tuổi và có vẻ rất quý mến tôi. Ban đầu tôi cũng khá dè dặt với người lạ nhưng sau vài lần tiếp xúc, tôi thấy anh ta không có ác ý gì nên chấp nhận làm anh em kết nghĩa. Nhưng tôi đâu ngờ được rằng, anh ta cũng có tình cảm với tôi và muốn tiến xa hơn nữa…

Một lần do mải nói chuyện đến quá khuya nên khi về nhà thì chủ trọ đã đóng cửa, cuối cùng, tôi phải sang nhà anh ta để ngủ lại. Anh hứa với tôi sẽ sang phòng bạn ngủ và dặn dò tôi “Cứ nằm phòng anh nghỉ cũng được”. Tôi sợ hãi bi kịch sẽ tái diễn nhưng anh ta trấn an tôi, “Anh không làm gì em đâu mà sợ. Nói chuyện với em một lúc, anh sẽ qua phòng bạn anh ngủ”.

Sau một ngày dài học tập và làm việc mệt mỏi, tôi đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ… nhưng đêm đến, tôi bỗng thấy có bàn tay ai đó cầm lấy tay tôi và hôn lên má. Tôi giật mình tỉnh giấc khi thấy anh ta đang nằm ôm tôi ngủ khiến tôi sợ hãi đẩy anh ra ra xa… Anh ta vội vàng xin lỗi và hứa sẽ không làm thế nữa…

Sau đó, anh ta nằm cách xa tôi hơn… nhưng vừa được một lúc thì đột nhiên anh ta lao vào ôm chầm lấy tôi và cưỡng bức tôi. Lúc ấy, tôi chỉ biết khóc trong nỗi đau và sợ hãi. Dường như tôi không còn một chút sức lực nào để đẩy anh ta ra nữa.

Sau khi anh ta làm xong chuyện đó thì cũng là lúc nước mắt tôi chảy ướt gối. Anh ta lại xin lỗi và nói, “Vì anh quá yêu em nên anh mới làm thế! Anh sẽ lấy em, bất chấp thế nào đi nữa”… nhưng những lời nói đó đâu có thể xoa dịu được nỗi đau đã hằn sâu trong lòng của tôi?

Tôi căm thù hai người đàn ông đó và tự hỏi, tại sao họ lại nhẫn tâm với tôi như vậy? Chẳng nhẽ vì yêu tôi, họ có quyền làm thế với tôi sao? Tôi đã chửi rủa, xỉ vả anh ta không ra gì nhưng anh ta vẫn chấp nhận tất cả và đối xử với tôi rất tốt.

Những vết thương lòng quá lớn khiến tôi cảm thấy thù hận hai người đàn ông đó. Ước nguyện quả tôi là được dành cái quý giá nhất của người con gái cho người chồng tương lai của mình trong đêm tân hôn… nhưng cuối cùng, chính hai con người đó đã khiến cuộc sống của tôi trở thành ác mộng.

Thật lòng tôi cũng không thể hiểu nổi mình nữa… Vốn là một cô gái sống tự trọng và biết giữ mình, vậy mà cuối cùng tôi lại rơi vào hoàn cảnh trớ trêu, đau buồn này.

Hằng đêm trong mỗi giấc ngủ, tôi lại giật mình tỉnh dậy trong nỗi sợ hãi. Tôi đang rơi vào trạng thái trầm cảm và hoảng loạn cực độ. Kỳ thi học kỳ sắp đến rồi, tiếp đó là khóa luận tốt nghiệp… nhưng dường như tôi không còn tâm trí dành cho việc học nữa.

Phải chăng do bị 2 lần cưỡng bức nên trong tôi luôn có cảm giác đau đớn và sợ hãi tình dục? Rồi sau này liệu có chàng trai nào sẵn lòng lấy một cô gái thất tiết như tôi không? Với những gì đã xảy ra với 2 người đàn ông đó, tôi cảm thấy mình thật nhơ nhuốc và đáng khinh bỉ.

Tôi không dám nói điều này với mẹ vì mẹ đã khổ vì gia đình tôi nhiều rồi, tôi không muốn mẹ khổ thêm nữa. Tôi cũng không dám chia sẻ điều này với ai vì tôi sợ bạn bè sẽ khinh bỉ và nhìn tôi với ánh mắt khác bởi từ trước đến giờ, tôi vẫn luôn được đánh giá là cô sinh viên học giỏi, ngoan hiền, xinh xắn và nghiêm túc trong các mối quan hệ!

Theo 24h

Từ khóa: