Mỗi buổi chiều, khi ta thả hồn vào những ca khúc viết về thu Hà Nội, không ai lại không thấy nhớ da diết một góc Hồ Tây, một con phố nhỏ, một quán cóc đêm, nhớ những chiếc lá vàng chao nghiêng nhè nhẹ, rơi trên hè phố.
PV