17 tuổi, đang theo học lớp 11 trường THPT Huỳnh Ngọc, Lê Hồng Nhung con gái lớn của nhà báo Hoàng Hùng đã buộc phải gánh bi kịch lớn nhất của đời người, cha chết, mẹ đang bị tạm giam để chờ sự phán xét của pháp luật.
17 tuổi, đang theo học lớp 11 trường THPT Huỳnh Ngọc, Lê Hồng Nhung con gái lớn của nhà báo Hoàng Hùng đã buộc phải gánh bi kịch lớn nhất của đời người, cha chết, mẹ đang bị tạm giam để chờ sự phán xét của pháp luật.
Nhưng, nỗi đau lớn nhất của Nhung đang chịu không chỉ có vậy, em đang đối mặt với những thông tin không mấy tốt đẹp về hai người yêu thương nhất của mình luôn tràn ngập các mặt báo vào những buổi sớm mai, được chuyển lên mạng interrnet liên tục bất chấp giờ giấc.
Nước mắt thiếu nữ
Nhung ngồi buông thõng chân trên cái bàn ghế đá trước sân nhà dì mình khi trò chuyện với tôi. Em gái Nhung là Lê Thị Hồng Châu, 12 tuổi vừa theo một nữ nhà báo đến trường THCS Thống Nhất để làm việc gì đó. Phía trong nhà, dì của Nhung đang tiếp hai nhà báo khác. Ngoài này, ngồi kề tôi là đồng nghiệp của một trang báo mạng lớn…
Nhìn đâu cũng ngập tràn nhà báo trong khoảng thời gian này, khoảng thời gian mà mẹ Nhung, bà Trần Thúy Liễu vừa đến cơ quan Công an đầu thú về hành vi mưu sát chồng mình, nhà báo Hoàng Hùng.
Từ ngày nhà xảy ra sự cố, Nhung đã không đến lớp. Em nói rằng em phải theo mẹ lên bệnh viện chăm sóc bố, rồi nhà có tang nên em tạm thời phải nghỉ học. Rồi mai con có đi học không?- tôi hỏi. Em im lặng không trả lời. Phải rất lâu sau mới nói khẽ: “Dạ, con cũng không biết nữa”.
Nhung kể với tôi rằng, bạn Nhung ở trường gọi điện thoại báo cho Nhung biết, người ta cứ xì xầm rằng “Ba nó chết rồi, coi nó có được mặc đồ đẹp, chạy xe gắn máy đi học nữa không?”. Kể xong, Nhung lại khóc.
Nhung nói, ba con mua xe cho con đi học, ba thương con mua đồ đẹp cho con thì con có lỗi gì đâu, mà người ta nói này nói nọ. Mấy lần, con về nhà nói với ba cho con chuyển trường đi. Ba cứ an ủi con ráng học hết năm này, rồi sang năm lên lớp 12, ba sẽ xin cho con học trường khác. Vậy mà, chưa gì ba đã bỏ con đi rồi chú ơi!, Nhung lại khóc.
Hai con gái của nhà báo Hoàng Hùng đau đớn trong lễ tang cha
Công việc làm báo đòi hỏi phải đi công tác thường xuyên, nên nhà báo Hoàng Hùng ít tiếp xúc với con. Chính vì vậy, Nhung và em Châu thân với mẹ hơn. Tôi hỏi Nhung có biết ông Tâm (Nguyễn Văn Tâm, Đội trưởng Đội quản lý thị trường số 5 – PV) không? Nhung trả lời, dạ biết. Cách đây khoảng 3 năm, ông Tâm vào nhà Nhung chơi liên tục.
“Con ghét ông Tâm lắm”, Nhung nói. “Tại sao”. “Vì ông hay nói xấu ba con”, Nhung trả lời. Nhung kể, có lần mẹ Liễu nói với ông Tâm rằng bố con không bao giờ phụ mẹ dọn dẹp nhà cửa hoặc giặt đồ. Ông Tâm cười xuề xòa bảo, tại vì Ông Hoàng Hùng dở, chứ nếu anh, anh sẽ giặt hết đồ cho em. Vì chuyện này, giữa hai mẹ con đã xảy ra tranh cãi. Mẹ Liễu an ủi con gái là giữa bà và ông Tâm chỉ là bạn bè, chứ không có tình cảm gì.
“Con thân với mẹ hơn, tại sao con biết chuyện mẹ sang Campuchia chơi bài mà không báo cho ba biết để ba can thiệp?", tôi hỏi. “Dạ, con không dám. Con sợ nói cho ba biết, ba giận rồi lỡ có chuyện gì, ba mẹ ly dị nhau, hai chị em con biết sống sao?”.
Nhung nói hồi năm 2008, Nhung phải nằm Bệnh viện Chợ Rẫy cả tuần để chữa bệnh não úng thủy. Nhà báo Hoàng Hùng bận công việc, nên chỉ có mẹ và dì Út lo cho Nhung. Thế nhưng, mỗi tối ba Hùng vẫn tranh thủ chạy mấy chục cây số từ Long An lên TP Hồ Chí Minh thăm con gái. “Lần nào vô thăm con, ba cũng khóc. Con thương ba lắm mà không biết làm sao”, Nhung tấm tức.
Trước khi ngồi trò chuyện với Nhung, tôi có sang nhà của nhà báo Hoàng Hùng. Căn nhà rất mới, rất đẹp nhưng vắng tanh, hoàn toàn không có không khí của sự sống. Phía bên trái căn nhà là nhà của chị Tư, chị ruột bà Liễu cũng khóa trái cửa. Cảnh tượng buồn hiu.
Anh hàng xóm vui chuyện thấy tôi chạy sang nói nhỏ là từ ngày nhà báo Hoàng Hùng bị đốt, không thấy hai chị em Nhung ở nhà. Nhung cũng xác định thông tin này, em nói mấy hôm nay, hai chị em ở bên nhà dì Hai, chỉ trưa và chiều, vào giờ cúng cơm ba thì về cúng cơm. Rồi sau đó khóa cửa lại, sang nhà dì ở tiếp.
Trước khi đến cơ quan Công an đầu thú, bà Liễu về nhà, ôm hai chị em Nhung vào lòng, khóc ngất. Chỉ khóc thôi, chẳng biết vì sao mẹ khóc, bởi lẽ em vẫn cứ đinh ninh hung thủ sát hại ba em là người khác, một kẻ tàn nhẫn. Cho đến lúc này, em vẫn không tin rằng mẹ mình là hung thủ trong việc đau lòng này.
Nhà báo Hoàng Hùng mất, Nhung trở thành chỗ dựa tinh thần cho mẹ. Cơ quan Công an triệu tập bà Liễu lên làm việc hôm nào, thì hôm đó Nhung lại lấy xe chở mẹ đến cơ quan Công an làm việc. Xong ngồi thơ thẩn đợi phía trước cổng cơ quan đến giờ làm việc xong, lại chở mẹ về lo chuyện cúng kiếng cho ba. Giờ, bà Liễu bị tạm giam phục vụ công tác điều tra sau khi ra đầu thú, Nhung lại là chỗ dựa duy nhất cho em gái mình.
Nhung nói rằng, em không dám đọc báo. Em vừa chán vừa sợ nhà báo, bởi có nhiều báo đưa thông tin về gia đình em chi tiết quá. Điều đó trở thành nỗi ám ảnh thường nhật đối với em.
“Con chán mấy chú nhà báo lắm rồi, chú ơi!”, nước mắt Nhung lại giàn giụa. Không biết tương lai đang chờ chị em Nhung phía trước là những gì, nhưng đoán chắc, chỉ toàn chuyện khó khăn. Cũng chẳng biết Nhung có đi học lại không, bởi cô bé vẫn cứ nằng nặc xin được chuyển trường thì mới chịu đi học tiếp. Nhung kể với tôi rất nhiều về gia đình em, về những ngày ấm áp xa xưa đã lùi vào dĩ vãng. Tuyệt vô hy vọng không có cách gì để níu kéo quay về.
Tổng biên tập Báo Người Lao Động Đỗ Danh Phương thăm con nhà báo Hoàng Hùng vào ngày 18-2, động viên em tiếp tục đi học
Cơn địa chấn ở làng quê
Phường 6, thành phố Tân An, tỉnh Long An nơi có căn nhà do nhà báo Hoàng Hùng và vợ mình gây dựng nên, vẫn chưa hết cơn sốt thông tin sau cái đêm nhà báo Hoàng Hùng bị sát hại.
Dì Tư than phiền với tôi, chuyện Liễu làm thì Liễu chịu, nhưng có nhiều báo đưa tin kỳ lạ quá. Nhưng mà thôi, bởi với chị, mỗi nhà báo cần có trách nhiệm với ngòi bút của mình. Chị Tư chính là người đã làm mai cho nhà báo Hoàng Hùng với em gái mình là bà Liễu.
Từ nhà của nhà báo Hoàng Hùng, xuôi về hướng Thủ Thừa khoảng chưa đến 20km là đến nhà bà Tám Nga, mẹ ruột của nhà báo Hoàng Hùng. Người phụ nữ mang đầy đủ tính cách của người con gái miệt sông nước này không mở lời oan thán con dâu lấy nửa câu. Bà chỉ kể, biết tin Liễu đến cơ quan công an đầu thú. Sáng cùng ngày, bà đến nhà ông sui, tức là ba của Liễu từ rất sớm, để hỏi thăm mọi chuyện như thế nào.
Đến nơi, đã thấy ông sui mắt đỏ hoe. Tay cầm bình rượu run run rót cho bà một ly rồi im lặng quỳ xuống đất xin lỗi bà vì đã phạm phải tội không biết dạy con?.
Mà thành thật, bà đâu phải đến để mắng hay nói những câu ghét bỏ cho đau lòng nhau. Bà đến chỉ để sẻ chia. Bởi nói theo cách của bà thì, chuyện xảy ra nào đâu ai có muốn. Anh sui tui đâu có xui con Liễu đốt chồng nó đâu mà tui hận ảnh. Tui cũng không hận con Liễu, vì không lẽ tui lại đi hận con dâu của mình…
Theo Cảnh sát toàn cầu