Tình cảm có lúc đầy ắp, có lúc vơi cạn, để yêu nhiều hơn em dặn mình phải luôn nhớ để luôn yêu.
Tình cảm có lúc đầy ắp, có lúc vơi cạn, để yêu nhiều hơn em dặn mình phải luôn nhớ để luôn yêu.
Anh ah! Em vẫn nhớ anh như ngày nào. Một mình em giữa phố phường, cái thị xã bé nhỏ, con đường nào cũng quen thuộc, cũng từng đón đưa. Tưởng rằng tình cảm anh trao em cuối tuổi học trò sẽ qua nhanh thôi, đâu ngờ nó lại lớn đến vậy. Cuốn nhật kí trao đi nhận lại, rồi hồi hộp đợi mong xem người kia viết gì. Trang đầu tiên của cuốn sổ thấm nước mắt em vì viết lời từ chối anh. Em đã khóc khi nghĩ tới việc hai đứa chia xa khi học đại học. Không ngờ rằng anh lại xuống Hà Nội cùng em.
Hà Nội, đến giờ em vẫn chưa biết em đã yêu nơi này chưa, nhưng đó là nơi lưu dấu nhiều kỉ niệm tình yêu của hai đứa nhất. Tình yêu của em và anh được nuôi dưỡng và lớn lên ở đây. Em vui lắm mỗi khi nhớ lại những lần đi bên nhau dạo khắp phố phường. Anh luôn bên em động viên và chăm sóc, luôn xuất hiện ngay khi em cần. Em thầm cảm ơn anh vì điều đó.
Nhìn đâu em cũng thấy dáng dấp của anh, đâu đâu cũng có những kỉ niệm. Có lúc gió to cây tình yêu tưởng sẽ đổ nhưng em và anh đã gieo niềm tin, cố gắng để nó lại đứng vững thêm lần nữa. Em cũng có lúc âm thầm tự hỏi, cho đến ngày mình bên nhau, sẽ còn bao lần gió bão, mình có vượt qua hết không? Và em luôn tin câu trả lời là có.
Cái nắm tay đầu tiên, ánh mắt thân thương đầu tiên và nụ hôn đầu tiên đều dành cho một người, cẩn trọng đến mức em nghĩ rằng sẽ không thể như thế với một người thứ hai. Em đã đặt tất cả niềm tin và em thấy hạnh phúc. Chưa ai hiểu em như thế, chưa ai chiều lòng em như thế, chưa ai làm em cười và tin yêu đến thế nhưng cũng chưa ai làm em buồn và khóc rồi lo lắng đến thế. Em biết em cũng mang đến cho ai đó cảm xúc tương tự. Chỉ có thể giải thích đơn giản bởi đó là cảm xúc khi yêu.
Em sẽ luôn nhớ để luôn yêu, em tự dặn mình như vậy. Em tự hỏi liệu câu nói chia tay là vì một thoáng chốc tình cảm nhạt nhẽo nhất thời hay vì một lí do nào khác. Tình cảm có lúc đầy ắp, có lúc vơi cạn, khi tình yêu đã quá lâu người ta phải làm mới nó, phải dùng lí trí để ghi nhớ và hành động đúng khi tình cảm nhất thời thay đổi, em luôn tự nhủ thế để không hối hận.
Em cũng xin lỗi anh nhiều lắm vì có những lúc em hững hờ, em vô tâm, bên em nhiều mối quan tâm khác nên anh buồn và mệt mỏi.
Những lời em nói là dành cho anh đó, bởi tình yêu phải bắt đầu từ hai phía và không thể miễn cưỡng. Em không nhận điện thoại, không trả lời tin nhắn, em muốn biết khi mình xa cách thật sự với tình cảm của em, anh sẽ như thế nào, để chúng ta nhận ra tình cảm đích thực của mình.
Cho em xin lỗi nhé! Nhưng em sẽ luôn nhớ để luôn yêu anh.
Hoàng Thủy