Sự kiện hot
8 năm trước

Nghẹn ngào dòng tâm thư cô bé lớp 9 gửi người mẹ quá cố

“Mẹ, con nhớ mẹ vô cùng, nhớ mẹ nhiều lắm. Con sợ mưa đêm, bởi đó cũng là lúc con cô đơn nhất. Con sợ ở cái thế giới xa xôi ấy mẹ bị ướt, mẹ bị hành hạ vì mưa. Mẹ à, mẹ cứ yên giấc nhé, con ở nơi này bình yên lắm..”, đó là những dòng tâm thư của cô bé Anh gửi đến người mẹ quá cố cả mình.

Vượt qua hơn 1.000 bài dự thi, bức thư của em Nguyễn Anh Thư (học sinh lớp 9A, trường THCS Anh Sơn) đã lấy đi nhiều nước mắt của tất cả mọi người để xuất sắc giành giải Nhất cuộc thi “Thư gửi mẹ hiền” do tỉnh đoàn Nghệ An phối hợp với Báo Tiền phong tổ chức.

Sinh ra trong gia đình vốn có đầy đủ tình yêu thương đùm bọc của bố, mẹ và chị gái, nhưng khi đang học lớp 8, căn bệnh ung thư quái ác đã cướp mất đi người mẹ đáng kính của Thư.

Cho đến một ngày em trở về nhà sau buổi học vất vả, em bỗng thấy thiếu vắng mẹ, những lúc áo bị rách không có mẹ vá, những lúc buồn không có mẹ chia sẻ… Nỗi đau ùa đến, Anh Thư giận mẹ đã rời xa mình, nhưng xót xa hơn cô bé lại giận chính bản thân mình đã quá vô tâm.

“Rồi một ngày, con bỗng nhận ra, con đã mất đi một thứ tình cảm quan trọng và thiêng liêng lắm. Con cố ngoảnh lại đi tìm, về những nơi thân thuộc, gắn với kỉ niệm con và mẹ để tìm. Nhưng mẹ ạ, tất cả chỉ là hư vô, chỉ là thất vọng mà thôi”, Anh Thư viết.

Anh Thư tại buổi lễ trao giải


Trong bức thư cô bé Anh Thư viết.Buồn bã, đau xót trước hoàn cảnh của mình, để rồi trong một ngày mưa, Anh Thư cầm bút viết những dòng thư đầu tiên gửi người mẹ thân yêu đã khuất. Bức thư dài 5 trang giấy, với hơn 2.000 chữ là những cung bậc tình cảm từ hoài niệm, vui, buồn của Anh Thư khi nhớ về mẹ.

Gửi mẹ hiền yêu dấu!

Mẹ ơi, hôm nay trời lại mưa rồi mẹ ạ.

Những hạt mưa cứ rả rích rả rích từng giờ không ngớt. Khuya, con ngồi lại viết thư cho mẹ. Bức thư đâu tiên con viết bằng tất cả tâm hồn dành tặng cho mẹ. Mẹ, con nhớ mẹ vô cùng, nhớ mẹ nhiều lắm. Con sợ mưa đêm, bởi đó cũng là lúc con cô đơn nhất. Con sợ ở cái thế giới xa xôi ấy mẹ bị ướt, mẹ bị hành hạ vì mưa. Mẹ à, mẹ cứ yên giấc nhé, con ở nơi nay bình yên lắm.

Thời gian cứ thắm thoắt thoi đưa, biết bao đêm rồi, đôi mi con cứ ướt nhòa đi vì nước mắt, đôi mắt buồn của mẹ bờ vai ấm áp của mẹ cứ hiện lên trong ký ức con. Con nhớ, nhớ biết bao ngày mưa như thế, mẹ cùng con ngồi lại với nhau bên chiếc cửa sổ thân thuộc ấy để trò chuyện. Nào là “ Không biết giờ này bố ngủ chưa con nhỉ?”, nào là “ Mẹ ơi, hồi sáng con được điểm 10 môn Văn”,…

Chuyện vui, chuyện buồn con với mẹ đều tâm sự cùng nhau. Những hạt mưa tí tách như cùng vui, cùng buồn với ta, mẹ nhỉ! Ấm áp thật. Nhớ lại, con cứ ngồi cười một mình vì khi đó con ngây thơ quá. Hì hì. Nhưng mẹ à, đó mãi mãi và mãi mãi chỉ là dĩ vãng thôi mẹ, mẹ với con sẽ chẳng bao giờ lấy lại những điều đó một lần nữa. Mẹ bỏ con đi rồi. Bỏ con cô đơn một mình để về với ông bà, tổ tiên nơi xa xôi ấy rồi. Để con bơ vơ, lạnh lẽo trên cái thế giới thực tại quá xa vời với mẹ như thế này rồi. Con mệt mỏi! Con gục ngã! Con biết dựa vào ai đây?

Mẹ! Mẹ trả lời con đi.

Mẹ ơi, vậy là đã hai năm mười ba ngày ba tháng rồi mẹ. Cái khoảng thời gian thật sự không ngắn đâu mẹ ạ. Mẹ bỏ con đi nhanh quá. Ở nơi ấy, mẹ có nhớ con không, nhớ bố, nhớ chị Hương không? Mẹ có mệt, có sút cân không? Mẹ có bị căn bệnh quái ác kia hành hạ mẹ nữa không. Con thương mẹ nhiều lắm nhưng con hận. Con hận căn bệnh suy gan cấp ấy. Nó đã làm con mất đi một người quan trọng nhất cuộc đời. Mất đi những phút giây yêu thương bên mẹ. Và con mất đi bờ vai ấm áp để con dựa vào khi con thất bại. Và mất tất cả rồi mẹ ơi. Con khóc.

Mẹ, con thực sự mệt mỏi, sao chẳng có ai chịu ở lại với con vậy mẹ. Bố thì đi làm tận ở Phú Quốc. Chị Hương thì ở tận trong kia, rồi ông bà nội cũng về với mẹ nơi ấy rồi! Con mệt, con khóc, con buồn, con nhớ, con đau, con biết tâm sự cùng ai đây. Mẹ ơi!.

Dòng tâm thư của cô bé khiến người đọc nghẹn ngào


Trong bức thư, Anh Thư ước: “Mẹ à, mẹ hãy là một bà tiên hiền dịu và cho con một điều ước nho nhỏ đi mẹ. Con ước bà tiên ấy được sống lại với con 1 ngày để con được chăm sóc bà - Việc mà trước đây con chưa từng làm…”.Những hoài niệm vừa mộc mạc, vừa trong trẻo của một cô bé lớp 9 đã khiến nhiều người đọc không khỏi xót xa. Trong bức thư của em có tâm sự của chính bản thân mình, có cả những cảm xúc lắng động về người thân yêu nhất, người đọc dường như cảm giác chính mình cũng đã mất một thứ gì đó quý giá nhất khi cầm bức thư của Anh Thư.

Cuối bức thư, Anh Thư viết: “Kiếp sau dù thế nào đi nữa, mẹ sẽ mãi là mẹ của con, con thương mẹ nhiều”.

Được biết, trong kỳ thi học sinh giỏi vừa qua, Anh Thư đã đạt giải Khuyến khích môn Văn và giải Nhì môn Tiếng Anh. Hiện, Anh Thư đang cố gắng ôn luyện để thi vào trường chuyên THPT huyện Anh Sơn.

Tại buổi trao giải, em Nguyễn Anh Thư òa khóc: “Em muốn nói với các bạn, chúng ta đau khổ nhất và thiệt thòi nhất chính là khi mất mẹ. Vì vậy nếu các bạn may mắn còn mẹ trên đời hãy biết trân quý, học giỏi và đáp đền sự may mắn đó...”.


Trong buổi trao giải, nhiều người đã bật khóc khi nghe những dòng thư của cô bé Anh Thư gửi tặng mẹ.


“Hoàn cảnh của Thư rất đáng thương, dù bé nhưng em đã có tính tự lập cao, được nhiều người mến mộ. Em là một học sinh ngoan, hiền lành có ý chí nghị lực vượt qua hoàn cảnh để vươn lên trong học tập. Hiện nay, em mới chuyển đến ở với dì ruột, như vậy em sẽ được chăm sóc tốt hơn”, cô Bắc chia sẻ.Cô giáo Nguyễn Thị Bắc, giáo viên chủ nhiệm lớp 9A, trường THCS Anh Sơn cho biết, hoàn cảnh em Thư rất đặc biệt, mất mẹ, bố và chị đều ở xa, một mình em tự chăm sóc bản thân.

 
Cuộc thi “Thư gửi mẹ hiền” được phát động ngày 7/6/2016 và kết thúc vào ngày 20/9/2016, với mong muốn tạo ra môi trường lành mạnh, giúp các em học sinh có cơ hội rèn luyện, phát triển kỹ năng viết, khơi dậy những dòng cảm xúc, suy nghĩ đối với công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ và những người thân yêu.
 

                 Hoài Nam
Theo VNM - PL.XH

Từ khóa: