Một trong những điểm yếu hay huyệt đạo chí tử của con người chính là lòng tham lam - tham tình, tham tiền, tham hưởng khoái lạc, danh vọng, địa vị, sự nổi tiếng.
Một trong những điểm yếu hay huyệt đạo chí tử của con người chính là lòng tham lam - tham tình, tham tiền, tham hưởng khoái lạc, danh vọng, địa vị, sự nổi tiếng.
Bị đánh vào lòng tham là anh chết ngay, không cách gì sống được! Anh tham tiền, sẽ chết vì tiền; tham tình sẽ chết vì tình; tham quyền sẽ chết vì quyền. Nói chung, tham gì chết đó! Nếu chưa chết thì anh cũng sống không ra sống.
Chữ chết có nhiều nghĩa, không chỉ riêng nghĩa nín thở. Và cái chết lớn nhất, kinh khủng nhất là anh chết mà không tắt thở, hay sống mà không được sống, sống mà không hạnh phúc, sống như sự trả nợ.
Đừng dựa trên sức mạnh của tài sản hữu tướng để cư xử
Ngày anh khởi nghiệp, anh chỉ có hai bàn tay trắng. Vợ anh cũng tay trắng, không có gì cả. Lúc ấy, anh chỉ có một sức mạnh mạnh nhất là sự minh mẫn, sự siêng năng của anh. Tài sản thứ hai của anh là anh yêu vợ, yêu con, yêu cha mẹ và yêu chính bản thân anh. Đó là hai thứ tài sản để cho anh khởi nghiệp dù anh không có một đồng đô la nào. Anh khởi nghiệp bằng hai thứ tài sản đó cộng thêm sự giúp đỡ của bạn bè.
Nhưng khi có tiền rồi thì anh lại quên đi những thứ tài sản vô hình – tình yêu, ý chí, sự sáng suốt, sự cần mẫn, sự giúp đỡ của bạn bè – đã đem lại cho anh số tiền bạc đó. Anh quên hết! Anh chỉ còn biết mỗi thứ tài sản hữu tướng là đống tiền anh đang để trong ngân hàng. Anh hành xử trên đống tiền ấy và tự thiết lập cho mình một thứ quyền lực trên đống tiền ấy.
Anh hành xử như vậy thì anh là người vô minh. Anh không biết thứ tài sản nào là bền bỉ nhất, không thể bị lấy cắp được. Tài sản hữu tướng sẽ mất đi vì thiên tai, bão lụt, nhà cháy, chiến tranh, cướp giựt, hà hiếp. Nhưng không ai có thể lấy đi tài sản vô hình của anh được. Tại sao anh lại quên đi tài sản vô hình mà chỉ biết đến tài sản hữu hình không thôi? Anh lại càng không có trí để nhận thức rằng tài sản hữu hình này chính là mồ chôn anh, chính là tai họa mà anh phải trả. Nó chính là nguyên nhân làm cho anh phải sống trong tình trạng chết mà chưa tắt thở. Có sướng gì đâu? Anh chỉ cho tôi xem có gì gọi là sướng, là vinh quang hay vinh dự trong chuyện này? Anh cư xử với vợ con, với bạn bè bằng thứ quyền lực tự gắn trên đống tài sản hữu tướng này. Vậy thì anh là người khôn, người có trí hay kẻ dại khờ?
Cách cư xử của người làm nên sự nghiệp
Càng có tiền, anh càng đơn giản, sống sát dưới mặt đất về mặt hình tướng. Không phải có tiền là anh leo trên cao ngồi. Không phải vậy! Đi đến công sở, anh khoác cái nhãn một nhà doanh nghiệp, một ông cán bộ, một người thầy giáo, một nhà khoa học kỹ thuật để làm việc. Ở bên dưới cái nhãn đó là tài sản thật, giá trị thật của anh. Anh sử dụng cái nhãn đó để tỏa sáng giá trị thật của mình. Đó là cách cư xử của người làm nên sự nghiệp.
Nhìn thấy sự thiêng liêng trong vợ, trong con của mình
Có một bức tranh trị giá 300 triệu đô la, vẽ hình Jesus bị đóng đinh, sau đó được cứu sống trong vòng tay của người mẹ. Có hai em bé ngồi bên cạnh, người mẹ ngồi bên trên. Jesus đang ngất xỉu trong lòng người mẹ. Hình ảnh Jesus rất cơ bắp, khỏe mạnh nhưng khi gặp nạn thì sự khỏe mạnh ấy đã bị ngã gục và cần có sự nâng niu, dìu dắt, đỡ đần và cứu sống của người mẹ và hai em bé kế bên. Tôi rất thích bức tranh đó và đã in nó ra treo trong phòng khách. Tôi nhìn nó hằng ngày.
Hình ảnh này làm tôi nghĩ nhiều đến quý vị đàn ông. Nếu không có người phụ nữ hiền thục, chân chất đầy lòng yêu thương chân thật thì sức mạnh của một người đàn ông không khó mà giải quyết được chuyện gì. Không có tình yêu của trẻ con, cũng mất đi sự hứng thú. Bức tranh đó rất hay, hãy lên internet in ra rồi để trong phòng làm việc của quý vị. Đừng để ý tới vấn đề tôn giáo, mà hãy để ý cái gì đỡ chúng ta đứng lên khi chúng ta còn tay trắng? Cái gì làm chúng ta sống lại khi chúng ta thực sự chết? Quý vị nhìn bức tranh đó để biết.
Duy Tuệ
Theo Tienphong