Người thì vừa bước sang tuổi 47, kẻ cũng xấp xỉ 50, đã có cháu để bế bồng, lẽ ra ngần ấy tuổi đời, những người đàn ông này đã có thể ung dung nghĩ đến chuyện điền viên, an hưởng tuổi già nhưng vì miếng cơm manh áo, họ đã lên phố quăng quật để mưu sinh.
Người thì vừa bước sang tuổi 47, kẻ cũng xấp xỉ 50, đã có cháu để bế bồng, lẽ ra ngần ấy tuổi đời, những người đàn ông này đã có thể ung dung nghĩ đến chuyện điền viên, an hưởng tuổi già nhưng vì miếng cơm manh áo, họ đã lên phố quăng quật để mưu sinh.
Một phút không làm chủ được mình trước đồng tiền, họ đã nhúng chàm khi gật đầu chấp nhận làm môi giới mại dâm, điều gái cho các đại gia mua vui.
Đổi lại, mỗi lần chở “hàng” đến, họ sẽ được nhận 100 ngàn đồng, gọi là tiền công hay tiền “boa” cũng được. Chỉ đến khi bập tay vào chiếc còng số 8, những giọt nước mắt muộn màng rơi, họ mới biết mọi chuyện đã không thể quay lại như lúc ban đầu.
Một dạo, khách lưu trú đến thành phố Vinh (Nghệ An) đều rỉ tai nhau về việc nếu có nhu cầu “vui vẻ” với các em út, chỉ cần thông qua bảo vệ hoặc lễ tân là sẽ có “hàng sạch”, thậm chí có cả đội ngũ em út là sinh viên các trường cao đẳng, đại học trên địa bàn sẽ đến tận nơi phục vụ với giá rẻ như bèo.
Câu chuyện cửa miệng tưởng như chỉ để mua vui làm quà ấy lại được các trinh sát Đội Cảnh sát hình sự Công an thành phố Vinh lưu tâm và theo dõi, xác lập chuyên án đấu tranh để bóc gỡ.
Vừa bước vào tuổi 50, nên trông Hoàng Văn Tiến vẫn còn rất phong độ. Cho đến bây giờ, khi đã tra tay vào còng và ngồi nhà đá để chuẩn bị trả giá cho hành vi môi giới mại dâm của mình, Tiến vẫn ngây ngô tin rằng, việc giới thiệu em út của mình cho khách làng chơi là không có tội, hay chí ít cũng chỉ là tội trạng “xoàng xĩnh”.
|
Đối tượng Hoàng Văn Tiến và Phan Văn Quý tại cơ quan công an.
|
Chỉ đến khi, nghe cán bộ điều tra viên cho biết, khung hình phạt với tội danh này có thể từ 3 đến 10 năm tù, thì Tiến mới ngớ người ra rồi bưng mặt khóc rưng rức.
Hoàng Văn Tiến sinh sống tại vùng quê nghèo xã Diễn Lợi, huyện Diễn Châu (Nghệ An). Nhà 5 miệng ăn, lại trông cả vào vài sào ruộng khoán nên đói ăn khát mặc là chuyện diễn ra như cơm bữa.
Trước ngày bị bắt, Tiến đã làm việc tại khách sạn Lá Đỏ (TP Vinh) được nửa năm, thông qua sự giới thiệu của một người bạn. Mức lương của một bảo vệ khách sạn du di theo từng tháng, nhưng chưa vượt quá 1,5 triệu đồng là một nguồn thu không nhỏ để Tiến gửi về cho vợ nuôi con, chăm cháu dưới quê.
Cuộc sống cứ tiếp diễn như thế thì thật đáng khâm phục ý chí vượt khó của người cha, người chồng và là người ông (Tiến đã có hai cháu ngoại) này, nhưng số phận đưa đẩy, vòng xoáy nghiệt ngã của đồng tiền đã cuốn phăng Tiến vào tội lỗi lúc nào không hay.
Chẳng nhớ lần đầu tiên là lúc nào, trong ký ức vụn của người đàn ông này, lần nọ có hai vị khách đến thuê phòng nghỉ qua đêm. Sau chầu nhậu sương sương, hai người lân la tìm Tiến và gợi chuyện nhờ điều “hàng” để giải trí.
Vì chưa làm việc này bao giờ, nên Tiến từ chối. Hai vị khách tiếp tục hỏi dò qua lễ tân và chính lễ tân đã gợi ý cho Tiến về việc điều hàng. Sực nhớ có quen mấy người bạn cùng làm bảo vệ khách sạn trên địa bàn, Tiến đã bốc máy gọi và chỉ mất hai cuộc điện thoại, không những hai vị khách có em út để phục vụ suốt đêm mà lần ấy, Hoàng Văn Tiến còn được trả công 200 ngàn.
Chính từ lần sa ngã đầu tiên ấy, thấy việc kiếm tiền bằng cách này quá dễ, Tiến đã ngày càng lún sâu khi móc nối với các bảo vệ khách sạn, chủ quán cà phê gội đầu và cả những “tú ông”, “tú bà” chuyên dắt gái trên địa bàn thành phố để điều hàng.
Mỗi lần môi giới thành công, Hoàng Văn Tiến yêu cầu được trả công 100 ngàn, nếu kiêm luôn đưa “hàng” đi và đón “hàng” về thì tính gấp đôi.
Cứ như thế, trong một thời gian dài, Tiến biết ngay cả ông chủ cũng biết chuyện này nhưng ngó lơ nên càng được đà lấn tới, khách đến trọ tại khách sạn Lá Đỏ ngày càng nhiều và sự truyền tai nhau về nguồn giải trí rẻ rúng này nhanh chóng lan xa.
Cho đến khi công an vào cuộc, “tú ông” này vẫn ngây ngô tin rằng, hoạt động của mình không bị phát giác. Cho đến một ngày cuối năm 2011, sau một thời gian theo dõi tình hình, nắm thông tin, quy luật hoạt động tại khách sạn này, công an khẳng định tình trạng mua bán dâm là có thật.
Khi khách đến nghỉ trọ tại khách sạn này có nhu cầu, bảo vệ khách sạn sẽ là người trung gian đi “tuyển” hàng là gái bán dâm từ nơi khác về để phục vụ khách ngay tại phòng nghỉ trọ theo giá cả đã thỏa thuận từ trước.
Từ những thông tin, tài liệu thu thập được, khoảng 20h30, ngày 24/11/2011, tổ công tác của Đội Cảnh sát điều tra về trật tự xã hội Công an TP Vinh đã đến khách sạn Lá Đỏ tiến hành kiểm tra, xác minh.
Tại phòng 402 và 403, công an phát hiện hai đôi nam nữ đang thực hiện hành vi mua bán dâm. Hai khách mua dâm là Trần Văn S (1965) ở phường Trường Thi (TP Vinh) và Nguyễn Quang H (1987), trú tại xã Hưng Chính (TP Vinh), còn hai gái bán dâm là Lương Thị Thu (1986), quê ở xã Tiền Phong, huyện Quế Phong và Lương Quỳnh Chi (1992), ở xã Châu Phong, huyện Quỳ Châu.
Cả người mua dâm lẫn bán dâm đều khai nhận, việc họ mua bán dâm đều thông qua sự môi giới của bảo vệ khách sạn là Hoàng Văn Tiến. Cụ thể, hai khách trọ Nguyễn Quang H. và Trần Văn S. đến thuê phòng nghỉ tại khách sạn, rồi liên hệ với Tiến làm bảo vệ tại tầng 1 để tìm hai cô gái bán dâm.
Hoàng Văn Tiến đồng ý và chạy xe đến quán cà phê cóc trên đường Kim Đồng do Vi Thị Thiết (1978) làm chủ, chở hai nhân viên của quán là Thu và Chi đến khách sạn đi khách với giá 400 ngàn đồng. Cũng như các thương vụ trước đó, lần dắt gái này Tiến bỏ túi 200 ngàn đồng.
Sau vụ bảo vệ khách sạn Lá Đỏ bị bắt, nhiều “đồng nghiệp” của Hoàng Văn Tiến đã co vòi, nhiều chủ khách sạn cũng tạm dừng chiêu hút khách bằng việc cho “kinh doanh” ngay tại cơ sở mình. Thế nhưng, do nhu cầu của khách nên gái bán dâm vẫn vào ra khách sạn dập dìu như bươm bướm mùa hè.
Tiếp tục mở rộng đấu tranh, công an thành phố Vinh đã triệt hạ thêm một ổ mại dâm cỡ bự, bắt “tú ông” Phan Văn Quý (47 tuổi), trú khối 8 phường Hà Huy Tập, TP Vinh. “Tú ông” này không chỉ dẫn, dắt gái mà còn nuôi cả chục thiếu nữ trong nhà, điều hành cả một đường dây lớn hoạt động trong thời gian dài.
Sau khi phát hiện ra một đường dây mại dâm chuyên hoạt động len lỏi trong lòng thành phố, Phòng Cảnh sát hình sự Công an Nghệ An đã cất công theo dõi và đến ngày 28/11/2011 thì quyết định phá án, khi đã có đủ cơ sở khẳng định dãy nhà trọ của Phan Văn Quý ở khối 8 phường Hà Huy Tập thực chất là được xây dựng để làm chỗ trú chân ban ngày cho “gái”, còn ban đêm thì tỏa ra đi tiếp khách.
21h cùng ngày, phát hiện hai xe ôm vào dãy trọ của Quý đón hai cô gái đi, các trinh sát lặng lẽ bám theo thì thấy các cô này lần lượt được chở đến khách sạn Phương Anh và Việt Nga trên địa bàn.
Ước lượng thời gian cuộc mua bán thân xác đang diễn ra, tổ công tác ập vào phòng 686 khách sạn Việt Nga, bắt quả tang một đôi nam nữ đang hành sự. Người mua dâm là Trần Đoàn L (1980) trú tại 121, đường Hồng Hà, phường Phúc Tân, quận Hoàn Kiếm (Hà Nội) và người bán dâm là Nguyễn Thị Mai (1992), trú tại xã Nam Nghĩa, huyện Nam Đàn.
Tại phòng 203 khách sạn Phương Anh, một đôi trai gái đang mua bán dâm cũng bị bắt quả tang. Người mua dâm là Nguyễn Văn H. (1965), trú ở xã Nam Thanh, huyện Nam Đàn và người bán dâm là Lô Thị Thu Hồng (1992), trú ở xã Bồng Khê, huyện Con Cuông.
Tiến hành đấu tranh tại chỗ, các đối tượng khai người cầm đầu và trực tiếp môi giới là Phan Văn Quý, là chủ dãy nhà trọ nói trên. Ngay lập tức, Quý đã bị bắt khẩn cấp tại nhà riêng.
Ngay sau khi bị bắt, “tú ông” này đã thừa nhận việc môi giới mại dâm của mình. Theo đó, để có nguồn “hàng” cung cấp cho khách khi có nhu cầu, Quý đã nuôi trong nhà mình 6 cô gái trẻ chuyên cho việc bám dâm.
Khi khách làng chơi có yêu cầu, Quý sẽ gọi xe ôm đến dãy trọ chở gái bám dâm đến điểm hẹn. Các cô gái được Quý nuôi và đào tạo thành gái bán dâm chuyên nghiệp đều còn rất trẻ, nhiều tuổi nhất là Lê Thị Hà (24 tuổi), trú xã Diễn Thành, huyện Diễn Châu.
Cá biệt, có em còn rất ít tuổi như Nguyễn Thị Việt Trinh, mới 16 tuổi, em Phạm Thị Tuyết, 17 tuổi. Không giống như “tú ông” Hoàng Văn Tiến, kẻ cầm đầu đường dây bán dâm chuyên nghiệp Phan Văn Quý biết rất rõ hành vi và tội trạng của mình.
Nên ngay khi vừa bập tay vào còng số 8, y đã khóc như mưa. Cả người vợ của y nữa, biết chồng làm ăn phi pháp, nhưng vì tiền, thị đã để mặc, có lúc còn hùa vào với chồng để trục lợi trên thân xác các cô gái trẻ.
Theo Phunutoday