Vị nhân nhẫn của bông, vị ngọt từ tép, hòa quyện với vị chua thanh của tô canh chua bông so đũa để lại cho người thưởng thức hương vị thật khó quên.
Vị nhân nhẫn của bông, vị ngọt từ tép, hòa quyện với vị chua thanh của tô canh chua bông so đũa để lại cho người thưởng thức hương vị thật khó quên.
So đũa hay điền thanh hoa lớn (Sesbania grandiflora) thuộc chi Sesbania, họ đậu, có nguồn gốc từ Ấn Độ và Đông Nam Á, được trồng nhiều ở đồng bằng sông Cửu Long. Là giống cây nhỏ, cao 3-5 m, thân có đường kính khoảng 25 cm và có thể sống đến 25 năm, nên so đũa có thể trồng thành bonsai. So đũa rất dẻo dai, có thể chịu lạnh rất tốt (âm 10 độ C). Bông so đũa màu trắng hoặc đỏ, mọc thành từng chùm 2-3 bông, được sử dụng như một loại rau trong ẩm thực của nhiều nước. Quả non và lá so đũa được người Sri Lanka dùng trong các món cà ri trắng.
Bông so đũa - Ảnh: Hạ Huy
Trong y học dân tộc Ấn Độ, so đũa với thành phần tăng lực, giàu calcium, sắt, phosphor và beta caroten, được sử dụng trong các bài thuốc trị các bệnh thông thường. Các loại nước sắc từ vỏ cây, lá, nhựa hay hoa đều có tác dụng chống tiêu chảy, làm sạch vết thương và vết loét nhầy nhụa, rối loạn chức năng gan. Gỗ so đũa có khả năng chống côn trùng tốt. Hạt hình quả thận, chứa nhiều a xít béo không bão hòa, tốt cho sức khỏe. Đặc biệt, hai sắc tố là agathin màu đỏ và xanthoagathin màu vàng trong bông so đũa, là những thành phần có tác dụng chống ô xy hóa cao. Ngoài ra, so đũa còn có các thành phần khác như vitamin nhóm B, C, kali, sắt, chất xơ, đường bột.
Bông so đũa có vị ngọt, hơi đắng, tính mát, khi chế biến món ăn sẽ không có vị nhẫn nếu được lặt bỏ nhụy, đài và cuống. Tuy nhiên, vị nhẫn lại là nét đặc trưng của so đũa. Bông phải được hái vào buổi sáng sớm khi các cánh hoa còn tươi mơn mởn. Khi mua nên chọn cách hoa không bị dập. Bông so đũa có thể nấu canh chua với cá, tôm; làm rau sống ăn kèm với các món lẩu, mắm; trộn gỏi hay muối dưa.
Minh Quân
Theo Thanhnien