Sự kiện hot
11 năm trước

“Bình” rượu - Tay chơi rượu đệ nhất Hà thành

Dantin - Trên: rượu. Dưới: rượu. Bên trái: rượu. Bên phải: rượu. Sàn nhà: rượu. Dưới hầm: rượu. Xung quanh: rượu! Bất cứ chỗ nào cũng đụng phải bình rượu.

Dantin - Trên: rượu. Dưới: rượu. Bên trái:rượu. Bên phải: rượu. Sàn nhà: rượu. Dưới hầm: rượu. Xung quanh: rượu! Bất cứ chỗ nào cũng đụng phải bình rượu.

Giữa đống rượu ấy tại nhà của anh (TT Văn Điển, Thanh Trì, Hà Nội), người ta thấy Bình “rượu” phất phơ chống tay ngồi đánh cờ tướng với vài người bạn thân. Bất kỳ người nhìn thấy cảnh ấy đều bảo: A, tay này như gã lãng tử với các thú chơi tao nhã đây. Nhưng cũng có người thì lại nghĩ khác.

“Nhiều người không hiểu nói tôi là không bình thường. Bỏ cả đống tiền ra mua rượu chỉ để cất trong kho thì đúng là không bình thường quá còn gì. Nếu không vì rượu, tôi đã tậu được hàng chục căn nhà rồi. Có khi giờ trở thành tỷ phú cũng nên. Nhưng nếu được làm lại, tôi vẫn sẽ chọn rượu. Chưa bao giờ tôi cảm thấy hối tiếc vì niềm đam mê của mình”, Bình “rượu” vừa nhấc tay đặt con pháo chiếu hết một ván cờ vừa nói.

NẾU SAY, SAY CẢ…TRIỆU NGÀY!

Những người bạn thân nhất của Nguyễn Quốc Bình(NS 1966) tên thật của Bình “rượu” nói: Dường như hắn sinh ra là để gắn bó với cái thú chơi rượu. “Không phải bởi kho rượu khổng lồ mà hắn có đam mê đặc biệt đối đối với rượu kia”. Bạn thân nói mà chẳng có dẫn chứng cụ thể mà bảo: “Ông đi gặp hắn mà hỏi. Dè chừng chẳng hỏi được đâu. Nếu có thời gian thì anh cũng dành thời gian chăm lo cho các hầm rượu của hắn, chẳng thèm tiếp ông”.

Quả thật là Bình “rượu” lúc nào cũng bận… “chơi”! Phải “rình” mấy lần rồi “úp sọt” đúng lúc anh đánh cờ mới gặp được. Anh bảo: “Vừa đánh cờ, vừa nói chuyện thì nói”. Thế là bị ép đánh cờ. Trông cái dáng người uy nghi vạm vỡ của Bình “rượu” tưởng cũng lại nóng tính như con pháo, hay chí ít cũng thẳng như con xe không ngờ anh cũng “loằng ngoằng” như con mã. Anh chơi cờ hay nhất là mã. Hai con mã lúc nào cũng xuất trước rồi kéo nhau giao chân sang sông. Đến chiếu bí người khác anh cũng dùng một con mã điền rồi con kia nhảy chiếu. Người chơi chẳng đỡ được, thế là đành thua.

“Cuộc đời và kiểu chơi rượu của tớ cũng “loằng ngoằng” như con mã” chứ thẳng tưng thì chẳng có gì đáng sống. Mê rượu từ nhỏ nhưng Bình “rượu” không phải người nghiện rượu. Thậm chí anh thừa nhận “tửu lượng” của mình cũng chỉ ở mức “thường thường bậc trung”. “Nhưng tớ mê rượu là bởi nó là cái mùi “ngày xưa”. Bà nội tớ trước kia làm nghề nấu rượu. Hồi ấy, mỗi lần bà nội nấu rượu, tôi cứ quanh quẩn bên bà cả ngày. Khi mẻ rượu cất xong, chờ bà đổ vào chai thủy tinh, lấy lá chuối khô nút lại rồi đem cất tôi lại lén lấy ra ngửi. Lúc ấy cũng uống chỉ dám uống một chén nhỏ thôi, vừa sợ bà biết mắng vừa sợ tốn rượu của bà”, anh Bình nhớ lại.

Ấy là nghĩ lại ngày xưa cho nó sang chứ bây giờ, có trong tay hàng hàng chục vạn lít, nếu tính trung bình mỗi ngày bình rượu có “nhập” vào người một lít thì chừng ấy cũng đủ để anh say cả triệu ngày. Hay nói cách khác chắc hẳn anh chẳng có một giờ tỉnh với đống rượu khổng lồ của mình.

MẤT HẾT ĐAM MÊ, ĐỂ CÓ MỘT ĐAM MÊ

Năm 1984, Nguyễn Quốc Bình nhập ngũ. Anh được xung vào lực lượng Hải quân, canh giữ vùng biền đảo Phú Quốc (tỉnh Kiên Giang). Chính trong thời gian này, anh bắt đầu có điều kiện để hiện thực hóa niềm đam mê thuở nhỏ của mình. “Lính biển đảo, cái gì cũng thiếu, trừ đặc sản biển. Từ tôm, cua, cá đến hải sâm, cá ngựa, rắn biển... cái gì cũng có. Ăn không hết nhiều lúc phải bỏ đi. Nhớ lại món rượu ngâm của ông nội ngày trước, tự nhiên tôi nảy ra ý định lấy đồ biển ngâm rượu. Đến năm 1988, lúc ra quân tôi đem về nhà được một số bình rượu hải sâm, cá ngựa...”, anh Bình kể.

Trong những năm đầu xuất ngũ, những toan lo cho cuộc sống thường ngày bủa vây lấy anh. Bình hầu như không còn thời gian để nghĩ tới sở thích sưu tầm rượu của mình nữa. Anh lao vào cuộc mưu sinh với những chuyến đi bất tận. “Thời buổi kinh tế khó khăn, việc gì có tiền là mình làm. Từ thợ xây đến buôn bán chuyến, ở đâu có mối việc, có người gọi là tôi đi. Tây Bắc, Tây Nguyên, Nam Trung Bộ... hầu như chẳng có chỗ nào là tôi chưa từng đặt chân đến. Có những chuyến đi kéo dài cả vài tháng trời”, anh cho biết.

Những tháng ngày tất bật với gánh nặng cơm áo không khiến Bình quên đi đam mê ngày nào. Ước mơ về một bộ sưu tập rượu ngày nào vẫn luôn âm ỉ trong anh. Tranh thủ những chuyến làm xa, anh để ý, lân la dò hỏi về những nguồn thực vật quý hiếm có thể ngâm rượu. Chỗ nào có mối, anh đều xin địa chỉ cẩn thận, chờ khi có điều kiện sẽ quay lại. Những lúc rảnh rỗi, anh lại tìm sách báo dạy kinh nghiệm làm rượu, ủ rượu về nghiên cứu thêm. Cứ như thế, trong suốt hơn chục năm trời, anh âm thầm nuôi dưỡng giấc mơ rượu của mình chờ đến ngày hoài thai sinh nở.

Năm 2000, có trong tay một số vốn kha khá, anh quyết định triển khai kế hoạch sưu tầm rượu của mình. Để làm được điều đó, việc đầu tiên anh phải làm là tìm mối mua bình đựng rượu. Tất cả các làng gốm nổi tiếng ở miền Bắc, từ Bát Tràng (Hà Nội) đến Thổ Hà (Bắc Giang), rồi Phù Lãng (Bắc Ninh), Chu Đậu (Hải Dương)... anh đều tìm đến tận nơi tìm hiểu thật kĩ đặc tính từng loại sản phẩm trước khi đặt mua. “Chum để ngâm rượu không giống các loại chum gốm bình thường khác đâu. Nguyên tắc đầu tiên là chum không được tráng men để tạo khoảng trống cho rượu “thở”. Ngoài ra, còn phải xem xét đặc tính từng loại rượu mình ủ để chọn chum cho phù hợp. Từ độ dày – mỏng của thành chum đến chất liệu đất sét làm chum cũng phải khác nhau. Tôi đã từng phải trả giá rất đắt cho bài học này”, anh Bình nói.

Anh kể rằng, trong một lần đặt mua lô chum đất ở Bát Tràng về ngâm rượu, do chủ quan anh đã không tìm hiểu trước đặc tính của chum đã vội đổ rượu vào ngâm. Cái giá phải trả cho sự chủ quan ấy là hơn 300 lít rượu quý của anh phải đổ đi. “Đổ rượu vào được ba tháng không thấy có vấn đề bất ổn gì xảy ra tôi chắc mầm là thành công rồi. Nào ngờ đến tháng thứ tư, các chum rượu bị nứt, rượu rò rỉ ra ngoài hết. Bao nhiêu tiền của tự nhiên tan thành bọt biển. Tiếc nhất là lô rượu đó tôi phải đặt mua tận trên miền núi Tây Bắc. Mất cả tháng trời mới đưa được rượu về nhà đấy chứ”, anh Bình tâm sự.

Để theo đuổi đam mê rượu của mình, anh Bình đã phải từ bỏ rất nhiều sở thích khác của mình. Anh bảo, chơi rượu ngoài tiền bạc đòi hỏi người chơi phải dành rất nhiều thời gian, tâm huyết thậm chí còn là tình yêu nữa. Vào thời điểm anh bắt đầu chơi rượu, không ít bạn bè, người thân ngăn cản. Có người còn bảo anh là “không bình thường”. “Nếu không dành mua rượu, số tiền lúc ấy tôi có thể tậu được hàng chục căn nhà. Với giá đất bây giờ, có khi mình thành tỷ phú rồi ấy chứ”, anh cười to.

Minh Phương – Hòa Thắng

Từ khóa: